MÃI MÃI MẸ VẪN CÒN
(Tặng những người có cùng cảm nghĩ).
Mẹ không "mất" như người đời thường gọi.
Mẹ trong con, giọng nói cũng trong con.
Nghìn nghìn năm, mãi mãi Mẹ vẫn còn
Cả hơi ấm, cả lòng son... bảo bọc.
Nghĩ về Mẹ, dẫu rằng không dám khóc,
Nước mắt đâu... trêu chọc, cứ tuôn trào!
Vẳng "ru hời"... lòng dạ đã nao nao
Bởi tiếng Mẹ đã ngấm vào từng thớ thịt.
Mẹ thường mắng: "Lớn rồi, như con nít"...
(lời mắng thêm ngọt lịm buổi vào đời).
Mẹ bây giờ, Mẹ của khắp muôn nơi,
Của thương nhớ, của đất trời... thương nhớ!
Mẹ không "chết" như người đời lầm tưởng.
Mẹ trong con, ý hướng cũng trong con.
Cắt lòng ra, vê cục máu vuông tròn
Mẹ đã biến: Mẹ thành con. Rất thực.
Lê Quý Long.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét