Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

Còn đó nỗi đau



Bé vỉa hè

Em cài nắng hạ lên mi
Cho vàng hoe tóc xuân thì mười hai.
Phong sương một tấm hình hài
Nỡ quăng sau gót, hỡi “hai người tình”!
Một đời chua chát, lặng thinh
Một đời không dám hỏi mình từ đâu.
Nỗi đau chồng chất nỗi đau
Bước chân dò dẫm… mai sau, nẻo nào?

“…” : Cha mẹ của Bé



Còn đó nỗi đau

Em biếng dệt nên không thành bức gấm
Biếng pha màu,chẳng đậm bức tranh thơ!
Dỗi lầm nhau “như một thoáng hững hờ”
Chỉ một thoáng mà đôi bờ cách biệt…
Chỉ một thoáng, nghìn trùng nào ai biết
Và nghìn đời, da diết những thương đau
Đau bây giờ, đau mãi đến ngàn sau
Nỗi đau ấy, không là nhau, không rõ!
Thực tế có, đã đồng tình thấy có
Có chút gì nho nhỏ giữa hai ta
Có chút gì thoang thoáng tựa như là
Là chút khói, bốc ra từ chút lửa.
Chút lửa nhỏ nhóm nhen tình hai đứa,
Xin giữ giùm đốm lửa nhỏ cho nhau.


Lê Quý Long ghé thư viện Hoa Kỳ

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

Petrus Ký và dân tộc. (Lê Quý Long).

                                  

                    PETRUS KÝ và DÂN TỘC
Một con người, chịu 2 ánh mắt tương phản:
-      Ghi nhận và tri ân.
-      Phủ nhận và luận tội.

Trước nghịch cảnh ấy, những người có ý thức, không thể làm ngơ. Một trong họ, học giả Nguyễn Đình Đầu đã biên soạn cuốn “Petrus Ký – nỗi oan thế kỷ”.

Tác phẩm này, cùng chung một số phận, chịu 2 quyền lực trái ngược nhau, phán quyết:
-      Cho phép xuất bản và phát hành.
-      Lệnh thu hồi sách và cấm phổ biến.
                                      *
Đất nước đã thống nhất mà quan quyền chưa thống nhất cái nhìn về cùng một con người của dân tộc mình! Không thể đòi hỏi dân chúng khá hơn được.
Chúng ta thử tìm hiểu, có dung hòa được chăng? Hay phải minh định, đâu là công, đâu là tội.

I-            Phía ghi nhận và tri ân:

1-Một gia tài đồ sộ về sách báo, cụ Petrus Ký để lại, những người có học, không ai mà không biết.
                                  -2-

2- Cụ Trương Vĩnh Ký là nhà báo Việt tiên khởi, nhà văn, nhà nghiên cứu, dịch thuật… đã mở đường, nâng cao văn hóa, văn học nước nhà, không ai chối bỏ.
3- Cụ Trương biết nhiều ngoại ngữ, thông thạo nhất là chữ Hán và chữ Pháp, cũng đã đủ cho công trình nghiên cứu, biên soạn, dịch thuật của cụ.
4- Với cái sở học như thế, tầm nhìn như thế, bút lực như thế…cho chúng ta thấy cụ Petrus Ký là nhà trí thức uyên thâm, thông thái; là nhà bác học ngôn ngữ, cả thế giới biết đến

II-           Phía phủ nhận và luận tội:
1-Trương Vĩnh Ký không phải là nhà bác học ngôn ngữ nổi tiếng thế giới, những tôn vinh thiếu chính xác.
        2- Các sách của Petrus Ký biên soạn, nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp, khí cụ của thực dân.
        3- Loại sách của họ Trương không có giá trị nhiều, dựa lời chê bai của Phạm Quỳnh: “Sách của Trương Vĩnh Ký viết chỉ để cho trẻ con đọc”.

III-         Thử nhìn khách quan:

1-  Phía ghi nhận, nêu lên 4 điểm.
Chúng tôi không phản đối. Quý vị, thì sao?.

2-  Phía phủ nhận, nêu lên 3 điểm.
        Chúng ta thử luận bàn về điểm thứ nhất:

                              -3-

Lúc bấy giờ, một người có học như cụ Petrus Ký, biên soạn, dịch thuật.., trên 100 cuốn sách, có cả ngoại ngữ Đông- Tây, cho đến nay, cũng không mấy người. Trình độ kiến thức như thế, khả năng biên soạn như thế, hẳn cụ Trương là người thông thái, uyên bác (đồng nghĩa với bác học ngôn ngữ).

Về điểm thứ nhì:
Việc chuyển ngữ từ các sách ngoại quốc sang tiếng Việt và ngược lại, là một việc làm nhằm mở mang kiến thức về mọi lãnh vực, đưa dân trí lên cao… không có gì mới lạ, so với các nước tiên tiến.
Những cuốn Lục Vân Tiên, Truyện Kiều, cụ Trương dày công phiên âm ra chữ quốc ngữ, dĩ nhiên là phục vụ cho người Việt.

Về điểm thứ ba:
“Sách của họ Trương không có giá trị nhiều”, nghĩa là có giá trị, nhưng không nhiều lắm. Như vậy, không thể kết luận “chỉ nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp”.
Mượn lòi chê bai của cụ Phạm Quỳnh(?): “Sách của Trương Vĩnh Ký viết chỉ để cho trẻ con đọc”, chứng tỏ “không nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp”.
“Sách cho trẻ con đọc”, bấy giờ, cũng là sách cho giới bình dân (đa số) đọc. Tác giả đã đáp ứng đúng đối tượng. Lại nữa, có thể Phạm Quỳnh muốn so sánh(?), giới thiệu với độc giả, ông cũng có viết nhiều sách, nhưng hay hơn, sâu sắc hơn… chăng!
                            -4-

3-  Phần chúng ta:
Trong khuôn khổ của bài viết này, chúng ta chỉ tìm hiểu nơi Petrus Ký về lãnh vực văn hóa mà thôi.
Nghĩ về cụ Trương Vĩnh Ký, chúng ta nghĩ ngay đến một nhân vật quen thuộc, như gắn liền với đời mình, một ân nhân đã từng:
        -góp công vun bồi chữ quốc ngữ trong buổi ban đầu.
        -chung phần nâng cao dân trí, hiểu biết sâu rộng hơn vê văn hóa, văn học nghệ thuật trong nước và quốc tế.
        -để lại sự nghiệp đồ sộ, trên 100 cuốn sách đủ thể loại, làm giàu cho nền văn học nước nhà.

        Trong trí tuệ mỗi một chúng ta, ngày hôm nay, trong các trang sách báo khắp đây đó, như còn đang thấp thoáng bóng dáng của một vị thầy tận tụy mở đường dẫn lối - thầy Petrus Ký.



                                          Sàigòn, 6 tháng 8, 2018.
                                        Lê Quý Long.
                                                  Tl: 090807.1581
                                         Eml: lequylong@gmai.com

                                                                          

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018

Còn đó nỗi đau. Thơ Lê Quý Long

Còn đó nỗi đau

Em biếng dệt nên không thành bức gấm
Biếng pha màu, chẳng đậm bức tranh thơ
Dỗi lầm nhau, ngỡ một thoáng hững hờ
Chỉ một thoáng, đôi bờ đành cách biệt!
Chỉ một thoáng, nghìn trùng nào ai biết
Và nghìn đời, da diết những thương đau...
Đau bây giờ và mãi đến ngàn sau
Nỗi đau ấy, không là nhau, không rõ.

Thực tế có, đã đồng tình thấy có
Có chút gì nho nhỏ giữa hai ta
Có chút gì thoang thoáng tựa như là
Là chút khói bốc ra từ chút lửa
Chút lửa nhỏ, nhóm nhen tình hai đứa.
Xin giữ giùm đốm lửa nho cho nhau.

Lê Quý Long.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2018

PÉTRUS KÝ và DÂN TỘC, Tg: Lê Quý Long.



                                    PETRUS KÝ và DÂN TỘC
Một con người, chịu 2 ánh mắt tương phản:
-      Ghi nhận và tri ân.
-      Phủ nhận và luận tội.

Trước nghịch cảnh ấy, những người có ý thức, không thể làm ngơ. Một trong họ, học giả Nguyễn Đình Đầu đã biên soạn cuốn “Petrus Ký – nỗi oan thế kỷ”.

Tác phẩm này, cùng chung một số phận, chịu 2 quyền lực trái ngược nhau, phán quyết:
-      Cho phép xuất bản và phát hành.
-      Lệnh thu hồi sách và cấm phổ biến.
                                      *
Đất nước đã thống nhất mà quan quyền chưa thống nhất cái nhìn về cùng một con người của dân tộc mình! Không thể đòi hỏi dân chúng khá hơn được.
Chúng ta thử tìm hiểu, có dung hòa được chăng? Hay phải minh định, đâu là công, đâu là tội.

I-            Phía ghi nhận và tri ân:

1-Một gia tài đồ sộ về sách báo, cụ Petrus Ký để lại, những người có học, không ai mà không biết.
                                  
2- Cụ Trương Vĩnh Ký là nhà báo Việt tiên khởi, nhà văn, nhà nghiên cứu, dịch thuật… đã mở đường, nâng cao văn hóa, văn học nước nhà, không ai chối bỏ.
3- Cụ Trương biết nhiều ngoại ngữ, thông thạo nhất là chữ Hán và chữ Pháp, cũng đã đủ cho công trình nghiên cứu, biên soạn, dịch thuật của cụ.
4- Với cái sở học như thế, tầm nhìn như thế, bút lực như thế…cho chúng ta thấy cụ Petrus Ký là nhà trí thức uyên thâm, thông thái; là nhà bác học ngôn ngữ, cả thế giới biết đến

II-           Phía phủ nhận và luận tội:
1-Trương Vĩnh Ký không phải là nhà bác học ngôn ngữ nổi tiếng thế giới, những tôn vinh thiếu chính xác.
        2- Các sách của Petrus Ký biên soạn, nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp, khí cụ của thực dân.
        3- Loại sách của họ Trương không có giá trị nhiều, dựa lời chê bai của Phạm Quỳnh: “Sách của Trương Vĩnh Ký viết chỉ để cho trẻ con đọc”.

III-         Thử nhìn khách quan:

1-  Phía ghi nhận, nêu lên 4 điểm.
Chúng tôi không phản đối. Quý vị, thì sao?.

2-  Phía phủ nhận, nêu lên 3 điểm.
        Chúng ta thử luận bàn về điểm thứ nhất:

Lúc bấy giờ, một người có học như cụ Petrus Ký, biên soạn, dịch thuật.., trên 100 cuốn sách, có cả ngoại ngữ Đông- Tây, cho đến nay, cũng không mấy người. Trình độ kiến thức như thế, khả năng biên soạn như thế, hẳn cụ Trương là người thông thái, uyên bác (đồng nghĩa với bác học ngôn ngữ).

Về điểm thứ nhì:
Việc chuyển ngữ từ các sách ngoại quốc sang tiếng Việt và ngược lại, là một việc làm nhằm mở mang kiến thức về mọi lãnh vực, đưa dân trí lên cao… không có gì mới lạ, so với các nước tiên tiến.
Những cuốn Lục Vân Tiên, Truyện Kiều, cụ Trương dày công phiên âm ra chữ quốc ngữ, dĩ nhiên là phục vụ cho người Việt.

Về điểm thứ ba:
“Sách của họ Trương không có giá trị nhiều”, nghĩa là có giá trị, nhưng không nhiều lắm. Như vậy, không thể kết luận “chỉ nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp”.
Mượn lòi chê bai của cụ Phạm Quỳnh(?): “Sách của Trương Vĩnh Ký viết chỉ để cho trẻ con đọc”, chứng tỏ “không nhằm phục vụ cho chính quyền Pháp”.
“Sách cho trẻ con đọc”, bấy giờ, cũng là sách cho giới bình dân (đa số) đọc. Tác giả đã đáp ứng đúng đối tượng. Lại nữa, có thể Phạm Quỳnh muốn so sánh(?), giới thiệu với độc giả, ông cũng có viết nhiều sách, nhưng hay hơn, sâu sắc hơn… chăng!
                            
3-  Phần chúng ta:
Trong khuôn khổ của bài viết này, chúng ta chỉ tìm hiểu nơi Petrus Ký về lãnh vực văn hóa mà thôi.
Nghĩ về cụ Trương Vĩnh Ký, chúng ta nghĩ ngay đến một nhân vật quen thuộc, như gắn liền với đời mình, một ân nhân đã từng:
        -góp công vun bồi chữ quốc ngữ trong buổi ban đầu.
        -chung phần nâng cao dân trí, hiểu biết sâu rộng hơn vê văn hóa, văn học nghệ thuật trong nước và quốc tế.
        -để lại sự nghiệp đồ sộ, trên 100 cuốn sách đủ thể loại, làm giàu cho nền văn học nước nhà.

        Trong trí tuệ mỗi một chúng ta, ngày hôm nay, trong các trang sách báo khắp đây đó, như còn đang thấp thoáng bóng dáng của một vị thầy tận tụy mở đường dẫn lối - thầy Petrus Ký.


                                           Sàigòn, 6 tháng 8, 2018.

                                      Lê Quý Long.